Bài đọc thứ nhất kể về ngôn sứ Elia, vị ngôn sứ đã có một trải nghiệm đủ mọi cung bậc trong sa mạc. Sau những biến cố đau thương, ngài đã hoàn toàn kiệt sức, mệt mỏi không còn muốn sống. Ngài đã xin cho được chết khi cầu nguyện rằng: “Bây giờ xin Chúa lấy mạng sống con đi, vì con chẳng hơn gì cha ông của con.” Nhưng Thiên Chúa không bỏ ngài: Chúa đã ban cho vị ngôn sứ bánh ăn để thêm sức mạnh tiếp tục hành trình.
Khi mọi sự trở nên tăm tối, thì Lời Chúa lại soi sáng và mở ra một con đường. Niềm vui này liên hệ tới mọi người chúng ta. Nhiều khi chúng ta đối đầu với những thất vọng, những bế tắc làm cho chúng ta dễ buông xuôi. Vậy cần biết bao sức mạnh để vượt qua sự mệt mỏi. Những sức mạnh này đến từ sự nâng đỡ của tình bạn, từ một lời nói, một cái nhìn gia tăng niềm tin tưởng. Nhưng các bài đọc Kinh Thánh hôm nay còn giúp chúng ta tiến lên một bước nữa. Đó chính là Bánh Hằng Sống mà chỉ có Chúa Giê-su mới ban cho chúng ta. Ngài chính là Của Ăn Đàng bởi Lời Chúa và Thánh Thể. Mỗi tín hữu chúng ta cần có Bánh này để tiếp tục hành trình đức tin.
Chính Chúa Giê-su trong Tin mừng hôm nay đã loan báo về thứ Bánh này, đó là “ Bánh bởi trời”. Khi khẳng định “ Tôi là Bánh Bởi Trời”, Chúa Giê-su đã cho thấy Ngài thuộc về Thiên Chúa, Ngài là Thiên Chúa. Đó chính là điều làm cho dân chúng nghe thấy chói tai, không thể chấp nhận được bởi vì họ chỉ thấy ở nơi Chúa hình ảnh của một bác thợ mộc, con ông bà Giuse và Maria, một người rất thân quen với họ từ thời thơ bé.
Trong thế giới hôm nay, thành kiến về Chúa Giê-su như thế ít được thay đổi, vì nhiều người luôn ở đặt bản thân họ trong sự vô cảm và chối bỏ. Khi lòng người ta còn đóng lại với Chúa Thánh Thần, thì Đức tin không thế đến với họ được. Thiên Chúa luôn lôi kéo người ta đến với Chúa Giê-su, và chính họ cần phải mở lòng mình ra hay là tiếp tục đóng nó lại. Đức tin chỉ có thể triển nở nếu người ta để cho mình được lôi kéo bởi Thiên Chúa. Mọi người đều được kêu gọi đến với Chúa Giê-su với một tâm hồn rộng mở, không thành kiến, để nhận thấy nơi Chúa Giê-su hình ảnh của Chúa Cha.
Với một niềm tin như thế, chúng ta mới có thể hiểu sâu sa hơn ý nghĩa của “Bánh Hằng Sống” mà Chúa Giê-su trao ban cho nhân loại. Như Chúa Giê-su nói thì chính Ngài là “ bánh hằng sống bởi trời. Nếu ai ăn bánh này thì sẽ có sự sống đời đời”. Vị chân phước trẻ Carlo Acutis đã nói rằng “Thánh thể là một đại lộ để đi về trời”. Thực vậy mỗi lần cử hành Thánh lễ, chúng ta sẽ khám phá được tình yêu lớn lao mà Chúa Giê-su Ki-tô ban tặng cho chúng ta và cho thế giới.
Qua mỗi Thánh lễ, chúng ta đặt niềm tin tưởng vào lời Chúa Giê-su khi Ngài nói: “ Đây là Mình Thầy, sẽ bị nộp vì các con”. Chúng ta tin tưởng nơi Chúa Giê-su bởi vì Ngài chính là “ Đường, là sự Thật và là sự Sống”. Chúng ta tin vào sự tự hiến của Chúa bởi vì yêu thương chúng ta bằng một tình yêu vượt quá những gì mà chúng ta có thể tưởng tượng.
Trong thư của Thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Êphêsô, thánh nhân khuyên các tín hữu hãy biết đón nhận món quà của Chúa. Ngài kêu gọi mọi người sống trong tình yêu và sự hiệp nhất. Đó chính là một điều kiện cần thiết để sống bí tích Thánh Thể, bí tích của Tình yêu. Chúng ta không thể thực sự làm chứng cho tình yêu của Thiên Chúa nếu chúng ta không sống tình yêu này. Chính Chúa Giê-su trở nên mẫu gương để chúng ta noi gương bắt chước. Chính nơi Chúa Giê-su mà chúng ta tìm gặp được niềm vui và hạnh phúc, ngay cả trong những giây phút khó khăn nhất.
Trong ngày chúa nhật hôm nay, chúng ta đến cùng Chúa Giê-su để được Ngài đón tiếp, vì như Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói, thì Ngài là “khuôn mặt của lòng thương xót”. Cuối Thánh lễ, khi linh mục chủ tế nói: Anh chị em hãy đi bình an. Điều đó có nghĩa là mỗi chúng ta được sai đi và cùng nhau thực thi sứ vụ trên hành trình đức tin. Khi được nuôi dưỡng bởi Mình và Máu Chúa Ki-tô, chúng ta cam kết trở nên chứng nhân của niềm hy vọng. Xin Thiên Chúa gìn giữ chúng ta trong sứ vụ mà Ngài trao phó. Amen.