Tin mừng Chúa nhật XVII thường niên A
Mt 13, 44-52
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Nước trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng, người kia tìm được, vội chôn vùi xuống, vui mừng trở về bán tất cả những gì anh có mà mua thửa ruộng ấy.
Nước trời cũng giống như người buôn nọ đi tìm ngọc quý. Tìm được một viên ngọc quý, anh về bán mọi của cải mà mua viên ngọc ấy. “Nước trời lại giống như lưới thả dưới biển, bắt được mọi thứ cá. Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài.
Trong ngày tận thế cũng vậy: các thiên thần sẽ đến mà tách biệt kẻ dữ ra khỏi người lành, rồi ném những kẻ dữ vào lò lửa, ở đó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng. Các ngươi có hiểu những điều đó không?” Họ thưa rằng: “Có”.
Người liền bảo họ: “Bởi thế, những thầy thông giáo am tường về Nước trời cũng giống như chủ nhà kia, hay lợi dụng những cái mới, cũ trong kho mình”.
Suy niệm
Mỗi chúa nhật, Lời Chúa lại đến với chúng ta từ thời xa xưa, để chúng ta áp dụng vào trong hoàn cảnh hiện tại, để thích ứng Lời Chúa trong những nhu cầu mỗi ngày. Từ nhiều thế kỷ qua, các ki-tô hữu diễn giải các bài đọc Cựu Ước và Lời Chúa Giê-su theo những nhu cầu từng thời đại. Điều này đòi hỏi sự khôn ngoan cần thiết để “biết rút ra từ kho tàng những cái cũ và mới”.
Chúa Giê-su không thay thế những bản văn cũ bằng các bản văn mới, nhưng Ngài lấy ra những cái còn giá trị trong Kinh Thánh, trong Lề Luật và các Ngôn Sứ” và thêm vào đó điều cần thiết cho sứ điệp của Ngài, và hướng về Nước Thiên Chúa.
Như Vua Salômôn trong bài đọc thứ nhất, ông chỉ xin Chúa ban cho sự khôn ngoan, thì môn đệ của Chúa Giê-su cũng là người xin Chúa ban cho một trái tim tràn đầy sự phân định, một trái tim khôn ngoan và thông thái”, một trái tim biết làm những điều cần và biết khám phá điều tốt trong quá khứ, và can đảm loại trừ những gì không cần thiết.
Có người lý tưởng hóa quá khứ và không muốn thay đổi bất cứ điều gì. Họ thích quay trở về quá khứ, trong cái mà họ gọi là “ thời xưa cũ tốt đẹp”. Nhưng thực ra thì ta không thể quay lại thời gian, và nỗi nhớ quá khứ chỉ có thể là một chướng ngại cho những đòi buộc cần thiết của hiện tại. Người khác thì lại vứt bỏ cái đã tồn tại thời trước và cho rằng nó cổ hủ, chẳng có giá trị gì. Khi loại bỏ sự khôn ngoan và kinh nghiệm của các bậc tiền bối, họ nghĩ rằng họ làm cách mạng, và muốn đưa mọi thứ trở về con số không. Họ đề cao ý riêng và cho những kinh nghiệm của mình mới đáng giá.
Cần phải biết bảo tồn những kho tàng truyền thống, cũng như can đảm biết từ bỏ cái không đáp ứng với nhu cầu hiện tại. Đó chính là ý nghĩa những lời nói của Chúa Giê-su: “rút ra điều mới” bắt đầu từ kho tàng truyền lại cho chúng ta.
Một ví dụ cho thấy tiến trình phân định là rất cần thiết, đó là khi chúng ta chuyển một ngôi nhà sang chỗ khác. Khi đó chúng ta phải quyết định cái gì giữ lại, cái gì phải chuyển đi. Vấn đề không phải là mang đi tất cả hoặc là cho hết vào sọt rác. Trải qua năm tháng, chúng ta tích tụ đầy đồ dùng đôi khi không còn dùng tới, như tủ hòm, máy móc không còn phù hợp với căn nhà mới. Vậy chúng ta cần phải lựa chọn.
Cũng vậy trải qua đời sống chung, có những kho tàng không được coi trọng nhưng còn rất cần thiết cho đời sống hôm nay, và có những cách làm việc hoặc các truyền thống không còn lý do tồn tại. Vậy không cần phải loại bỏ hết nhưng thực hiện việc chọn lựa khôn ngoan và biết “ lấy từ kho tàng cái mới và cái cũ”.
Chúa Giê-su hôm nay mời chúng ta tái khám phá điều chính yếu của đời sống, cái gì tạo nên kho tàng thực sự cho chúng ta: “ cái gì có giá trị dưới mắt bạn? Đâu là kho tàng của bạn? Những ưu tiên của bạn là gì? Cái gì quan trọng thực sự đối với bạn? Chúng ta cần phải có một con tim biết phân định, một con tim hiểu biết và khôn ngoan” để biết cái gì cần bảo tồn và cái gì cần phải loại bỏ.
Tin mừng nêu lên một niềm vui to lớn của sự khám phá trong mỗi chúng ta, dụ ngôn khó báu mà chúng ta vừa nghe: “ Trong niềm vui, nhà lái buôn bán tất cả gia tài ông có để mua lấy thửa ruộng” Sự phân định này không nhằm mục đích phá hủy cho bằng gia tăng nghị lực, biến đổi tận căn và đem lại ý nghĩa cho đời sống chúng ta. Môn đệ của Chúa Giê-su không phải là người bị mất một điều gì nhưng là là người tìm thấy một cách sống mới mang lại niềm vui lớn lao hơn. Khám phá ra kho tàng ẩn giấu, là viên ngọc quý không có nghĩa là coi thường những thực tế khác của đời sống, nhưng là biết cách tương đối những thực tế này và đặt chúng vào vị trí trong bậc thang gia trị của đời sống.
Phân định giúp cho chúng ta khám phá điều có giá trị và giúp chúng ta tìm thấy những kho báu có giá trị thực sự của đời sống, là những kho báu mang lại ý nghĩa đích thực cho gia đình, cho công việc và cho sự hiện hữu của mỗi chúng ta. Sự khôn ngoan tin mừng này cho phép chúng ta “ rút ra cái mới từ những cái cũ”, khởi đi từ đời sống đức tin của chúng ta. Amen.
Giáo xứ Chính Tòa