Chúa Giê-su mời ông Simon và Anrê, Gioan và Giacôbê bước sang một đời sống mới. Những năm còn lại của đời họ sẽ trở nên quà tặng cho mọi người: trở nên kẻ lưới người như lưới cá.
Một trong những chiều kích chính yếu của đời sống ki-tô hữu là mang lại hoa trái, khi biết sử dụng tốt thời gian được tặng ban, bởi vì đời sống chúng ta là một cuộc hành hương, là thời gian trên đường hành hương.
Hiện tại đời sống này là cuộc đời tạm. Từ lúc thành thai cho tới lúc lìa thế, chúng ta cần tiếp tục ra đi để tiến về phía trước: sau 9 tháng trong bụng mẹ, rồi được sinh ra, tiếp tục trưởng thành từ tuổi thơ ấu cho đến lúc già cả kòm hom…mỗi chúng ta đều phải chuyển mình và thích ứng với một thực tại mới. Trong Tin mừng, Chúa Giê-su đã chuyển đổi bốn môn đệ và tập trung họ lại. Từ nay họ trở nên những kẻ đành lưới người.
Chúa Giê-su tuyên bố với chúng ta về thời gian đi qua: “ Thời giờ đã mãn và nước Thiên Chúa đã gần đến”.
Qua dòng lịch sử, thời gian luôn là chủ đề được bàn cách bình dân. Ovide đã viết: “Thời gian là con vật hung dữ nuốt chửng mọi thứ … tuổi trẻ, sức khỏe, của cải, thể lực, những dự án đắt giá nhất”; “Giết thời gian, đó là điều mà con người luôn muốn làm. Nhưng cuối cùng, thì chính nó lại giết chúng ta.”; “ Thời gian qua nhanh đến nỗi ta không còn thấy nó”.
Trong Kinh Thánh, thời gian là một yếu tố tốt đẹp và tích cực. Đó là một quà được trao tặng cho chúng ta, là món quà của Thiên Chúa. Nó giúp chúng ta mang lại hoa trái, hoán cải đời sống và tham dự vào việc sáng tạo một thế giới nhân bản hơn. Theo Chúa Giê-su, thì thời gian là một cánh cửa mở ra một tương lai tốt đẹp hơn. Không phải là khóc than vì thời gian qua mau, cho bằng đón nhận cách quảng đại “thời đại mới”. Đây là một lời mời gọi nhìn đời sống dưới lăng kính vĩnh cửu. Chúng ta đang ở giữa một thế giới mới mà ngôn sứ Isaia đã gợi lên khi viết rằng: “Và đây ta sẽ tạo nên một trời mới đất mới”.
Hôm nay Chúa Giê-su nhắc lại cho chúng ta rằng đối với dân chúng thuộc đất Giabulon và đất Nepthali miền Galilêa, hay đối với các môn đệ của Chúa Giê-su, và cả chúng ta, thì thời gian là một thời kỳ hồng phúc giúp chúng ta hoán cải.
Chúa Giê-su sống trong một thế kỷ của chiến tranh và bất công. Các bạo chúa thống trị và các đội quân lã mã áp bức người dân mà chẳng màng chi tới những hậu quả tiêu cực đối với những người mà họ đàn áp. Chỉ cần đọc vài trang lịch sử cũng đủ giúp cho chúng ta thấy bạo lực gây ra bởi đế quốc La mã. Trong một thế giới nô lệ và bị lạm dụng quyền lực như thế, Thiên Chúa đã sai Con mình đến để ban tặng một viễn tượng mới, một viễn tượng khác, nhân văn hơn và công lý hơn, để mà đem lại niềm hy vọng và khuyến khích các môn đệ ngài tạo dựng một thế giới mới, một thế giới huynh đệ.
Nếu chúng ta muốn, “Nước thiên chúa” theo cách mà Thiên muốn cho thế giới này, đang ở gần chúng ta và ở trong tầm tay của chúng ta.
Đối mặt với các ác ở khắp mọi nơi… chúng ta vẫn hy vọng rằng mọi người sẽ “hoán cải” và họ sẽ thay đổi lối sống. Đức Ki-tô khuyến khích mỗi chúng ta hãy bắt đầu thay đổi chính mình: “ để thế giới đổi thay, cần những con người thay đổi…hay hoán cải.” Để sống trong một thế giới tốt đẹp hơn, chúng ta cần thay đổi quan niệm về mọi sự và “ tin vào Tin mừng”, như là 4 môn đệ đầu tiên đã thực hiện: Vâng “ Thời giờ đã mãn và nước Thiên Chúa đã gần đến; anh em hãy ăn năn sám hối và tin vào Phúc Âm”…”Hãy trở nên những kẻ lưới người như lưới cá”. Amen