Can đảm lên, Thầy đây, đừng sợ

Câu chuyện bão tố là một câu chuyện tràn đầy hình ảnh và biểu tượng, áp dụng cho những khó khăn trong thời thánh sử Mát-thêu viết Tin mừng, cũng như những hoàn cảnh hiện tại. Ngày hôm nay, một lần nữa bão tố lại đến với chúng ta. Bên cạnh những vấn đề mà thế giới mà chúng ta đang đương đầu, như chiến tranh, khủng bố, nạn đói, động đất, cháy rừng, lụt lội…thì dịch bệnh Covid 19 lại đang là điểm nóng, gây ảnh hưởng tiêu cực mạnh mẽ tới đời sống xã hội cũng nhưng đời sống thực hành đức tin của mỗi tín hữu.

Những khó khăn thử thách trên là nhưng cơn giông tố mà chúng ta đang gặp phải. Và có vẻ như Chúa nhắm mắt bưng tai trước những gì đang xẩy trên thế giới này. Tuy nhiên, chính Chúa Giê-su đang nói với chúng ta, như đã trấn an các môn đệ khi xưa rằng: Can đảm lên, Thầy đây, đừng sợ! Thầy ở đây cùng các con.”

Trở lại câu chuyện trong Tin mừng, chúng ta thấy Phêrô như là người đại diện cho tất cả chúng ta. Ông đã làm một hành động dũng cảm khi xin Chúa Giê-su cho đi trên mặt biển để đến với Chúa, nhưng niềm tin của ông không đủ mạnh. Sự sợ hãi xâm chiếm ông và ông bị chìm xuống. Chúa Giê-su đã phải nói với ông: “Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?” Và Ngài đã phải đưa tay ra đỡ ông lên thuyền.

Thật là thú vị khi nói tới hoàn cảnh của Phê-rô lúc này, người đã hoài nghi và cố gắng bước đi trên biển động, người đã chối Chúa những lại là người được chọn làm thủ lãnh Giáo Hội. Phê-rô sẽ có nhiệm vụ “ củng cố anh chị em mình trong đức tin”. Điều đó muốn nói với chúng ta rằng niềm tin của chúng ta không dựa trên những người phàm và yếu đuối, nhưng là trên chính Đức Ki-tô, là Đấng trao ban bình an  cho cộng đoàn ki-tô giáo trải qua những giông tố của cuộc đời.

Đức tin là một cuộc chiến đấu chống lại những nghi ngờ và sợ hãi. Chúng ta thấy sau những lời tuyên xưng đức tin vào Chúa Giê-su, Phêrô đã bỏ chạy khi Ngài đã chối Chúa ba lần: tôi không biết người này. Giữa những nghi ngờ và sợ hãi, vị tông đồ cả trong Tin mừng hôm nay cũng đã cầu nguyện năn nỉ: “ Lạy Thầy, xin cứu con với”. Cũng như là mỗi chúng ta, vị Giáo Hoàng đầu tiên đã có một niềm tin mong manh, đầy nỗi sự hãi. Tuy nhiên, khi Đức Giê-su ở với Ngài, khi Chúa cầm lấy tay Ngài, Ngài đã cảm thấy sự an toàn.

Trong thế giới đang quay cuồng này, Đức Ki-tô cũng đang có đó ở giữa những con giông tố bão bùng, Ngài vẫn là nguồn mạch của sự bình an. Trong một giây phút nào đó của đời sống, chúng ta có thể không thấy tương lai, vì những thất bại, những căn bệnh hiểm nghèo, những tang tóc xẩy đến, những vấn đề gia đình và các khó khăn đủ loại. Trong bóng đêm đen như thế, chúng ta như đang ở trên con thuyền bị sóng đánh, dưới những cơn gió thổi ngược. Và chính lúc như thế Chúa Giê-su Ki-tô lại nhắc nhớ chúng ta: “ Thầy đây, đừng sợ, thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”.

Thực vậy, Chúa Giê-su Ki-tô luôn giang tay nâng đỡ chúng ta khỏi bị vùi dập bởi những cơn sóng lớn. Ngài ban cho chúng ta sự bình an không như bình an của thế gian ban tặng như chính Chúa đã nói với các môn đệ trong bữa Tiệc ly rằng: Thầy đề lại bình an cho các con. Thầy ban bình an của Thầy cho các con, nhưng thầy không ban cho các con bình an như thế gian ban tặng. Tâm hồn các con đừng xao xuyến và sợ hãi.

Vậy hôm nay khi cùng nhau dâng Thánh lễ này, một lần nữa chúng ta được mời gọi cảm nghiệm sự hiện diện của Chúa Ki-tô và bình an mà Ngài ban tặng trong mỗi ngày sống. Giờ phút này đây Ngài tiếp tục nhắc lại cho chúng ta điều mà Ngài đã nói với các tông đồ trên mặt biển giông tố rằng: Can đảm lên, Thầy đây, Đừng sợ! Amen.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *