Tin mừng Chúa nhật XXVI thường niên A
Mt 21, 28 – 32
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông nghĩ sao? Người kia có hai người con. Ông đến với đứa con thứ nhất và bảo: ‘Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho cho cha!’ Nó thưa lại rằng: ‘Con không đi’. Nhưng sau nó hối hận và đi làm. Ông đến gặp đứa con thứ hai và cũng nói như vậy. Nó thưa lại rằng: ‘Thưa cha, vâng, con đi’. Nhưng nó lại không đi. Ai trong hai người con đã làm theo ý cha mình?” Họ đáp: “Người con thứ nhất”. Chúa Giêsu bảo họ: “Tôi bảo thật các ông, những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông. Vì Gioan đã đến với các ông trong đường công chính, và các ông không tin ngài; nhưng những người thu thuế và gái điếm đã tin ngài. Còn các ông, sau khi xem thấy điều đó, các ông cũng không hối hận mà tin ngài”.
Suy niệm
Có lần tông đồ Tôma đã hỏi Chúa: “ Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường? Và Chúa Giê-su đã giải thích cho Tôma và các môn đệ biết con đường mà các ông sẽ đi: Đó là con đường Giêsu chỉ dạy. Hôm nay Lời Chúa giúp chúng ta những phương thế để chọn con đường đó. Như vậy, điểm thứ nhất ta phải phân biệt:
1. Đâu là đường của con người và đâu là đường của Chúa được dạy Kinh thánh Cựu Ước.
– Trong bài đọc I, ngôn sứ Êdêkien cố gắng bài bác hai quan niệm sống “tự mãn” và “tự ti” :
– Những người ‘tự mãn” nghĩ rằng mình đã “công chính” rồi nên tự mãn không cố gắng sống tốt hơn. Êdêkiên cảnh cáo : “Khi người công chính từ bỏ đường công chính và phạm tội ác, nó sẽ phải chết”.
– Ngược lại, những người “tự ti” thì thấy mình lỡ phạm và ở trong tội lỗi nên nản lòng ở lì mãi trong tội lỗi. Êdêkiên khuyến khích : “Nếu kẻ gian ác bỏ đường gian ác nó đã đi và thực thi công bình chính trực, nó sẽ được sống”.
Như vậy, đối với hai hạng người đi trên con đường “tự mãn” và “tự ti”, Ngôn sứ Edekien đã chỉ cho họ đường lối của Thiên Chúa, đó là một con đường mở rộng cho tương lai, khuyến khích cả người tốt lẫn kẻ xấu ngày càng hướng về điều tốt hơn.
2. Điểm thứ hai tiếp tục giúp ta đào sâu sự nhận biết hai con đường để ta tự do chọn lựa theo lời dạy của Chúa Giê-su trong Tân Ước.
– Vâng, trong Tin Mừng, dụ ngôn 2 người con cho biết đường lối mà chính Chúa Giê-su dạy : đó là đường không chú trọng tới lời nói mà chú ý tới việc làm.
+ Người con thứ nhất (đại diện cho lương dân) tuy ban đầu nói “không” nhưng sau đó hối hận và đi “làm” theo ý Thiên Chúa.
+ Người con thứ hai (đại diện cho dân do thái) ngoài miệng luôn nói “vâng” nhưng thực tế thì không “làm” theo ý Thiên Chúa.
*Vậy, Lời Chúa trong bài đọc I và bài Tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy cách hành xử của Thiên Chúa rất khác với loài người. Đường lối của Chúa đôi khi cũng rất khác với đường lối của loài người chúng ta. Cụ thể là:
Trong bài đọc I: Chúa cảnh cáo phạt người “công chính” và khuyến khích thưởng người gian ác.
Trong bài Tin mừng: Chúa phê phán những người “đạo đức” như biệt phái, luật sĩ, tư tế, và đề cao những người tội lỗi như bọn thu thuế và gái điếm (ở đây ta hai từ “công chính và “ đạo đức” được dùng ở trong ngoặc kép)
Tại sao Chúa lại hành xử như thế? Thưa:
-Không phải vì Thiên Chúa muốn làm ngược với loài người mà vì Ngài quan tâm tới những giá trị thực của cuộc sống: Chúa không để ý đến quá khứ của con người mà quan tâm đến hiện tại người đó có quyết tâm và thực hành đời sống công chính hay không. Cũng vậy, Chúa không quan tâm tới lời nói xuông nhưng đề cao giá trị của việc làm cụ thể.
3. Như thế, ở điểm chia sẻ cuối cùng, câu hỏi được đặt ra là “làm sao chọn con đường của Chúa”?
Trong bài đọc II, Thánh Phaolô dạy cho tín hữu Philipphê cũng là dạy mỗi người chúng ta phương thế chọn con đường mà Chúa mời gọi: Đừng lấy bản thân mình làm chuẩn để mà tự mãn, cũng đừng lấy người khác làm đối tượng so sánh để mà kiêu căng hoặc phân bì. Điều quan trọng là hãy nghĩ đến Đức Giêsu Kitô như một tấm gương để chỉ lo bắt chước Ngài. Tấm gương đó là Ngài chỉ biết vâng lời Thiên Chúa mà hạ mình xuống tới mức tận cùng, nhưng nhờ đó Thiên Chúa đã tôn vinh Ngài trong vinh quang.
Có câu chuyện xảy ra tại một giáo xứ kia. Một hôm, có người bệnh trong giáo xứ hấp hối sắp qua đời, Cha xứ bảo ông trùm tìm cho đủ 10 người đến cầu nguyện cho người sắp quá cố. Khi mọi người đã tụ họp đông đủ bên giường bệnh. Có người rỉ vào tai Cha xứ : Thưa Cha, trong đám này có mấy thằng chuyên môn ăn trộm gà của hàng xóm. Cha xứ liền trả lời: càng tốt chứ sao, bởi vì trong trường hợp Thánh Phêrô không chịu mở cửa thiên đàng thì mình nhờ họ mở khóa dùm. Vâng, ý cha xứ muốn nói về sự hoán cải để sống đời công chính của tội nhân. Tuy hay ăn trộm gà nhưng hiện tại mấy ông này đã đến đọc kinh cầu nguyện cho người bệnh sắp chết, thì biết đâu đây là dấu chỉ cho thấy họ thực sự hối cải để trở nên người tín hữu tốt, nhờ đó mà được hưởng sự chúc lành của Chúa trong Nước Chúa.
Như lời Chúa Giê-su cảnh tỉnh các thượng tế và các kỳ lão, “Những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông”, Lời Chúa hôm nay cũng đang nhắc nhớ chúng ta rằng con đường để vào Nước Chúa không chỉ nhờ lời nói xuông nhưng là hành động bằng một đời sống không tự mãn và cũng chẳng tự ty, nhưng quyết tâm hoán cải để sống đời công chính mỗi ngày một hơn. Xin cho mỗi người chúng ta được như vậy. Amen.