Trong tình yêu đôi lứa, đôi uyên ương thường nói với một nửa của mình trong ngày vu quy là: “ Anh (em) yêu, cuộc đời anh (em) thực sự bắt đầu vào ngày gặp em (anh)”. Lời nói như thế là sự phản ảnh quan trọng cho một cuộc gặp gỡ, một cái nhìn, một mời gọi, một nhiệm vụ được trao và được đón nhận trong một cuộc đời…
Thánh Phêrô cũng đã trải qua giây phút quan trọng và quyết định nhất của đời mình, khi mà Chúa Giê-su nói với Phêrô: “ Con là đá, trên đá này thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy”.
Vào ngày đó, Chúa Giê-su đã chọn ông. Một cái tên mới được đặt cho ông để khởi đầu cho một số phận mới: là trở nên đá tảng, một sự gắn kết cho các anh em.
Đoạn Tin mừng Chúa nhật hôm nay nói về việc chọn Phêrô và thành lập Giáo Hội, cho thấy ý nghĩa của việc chọn lựa mà Thiên Chúa trao ban cho một con người để thực thi một sứ vụ thiêng liêng cũng như là trần thế.
Câu hỏi đặt ra cho chúng ta ở đây là: Tại sao lại chọn Phêrô ở vùng đất Cêsarê Philiphê? Tại sao lại là Phêrô, chứ không phải là một người khác trong nhóm 12?
Người ta đã có thể nói với Chúa Giê-su:
– Đáng ra Chúa đã có thể chọn gọi một người không chối Chúa trong lúc Chúa bị bắt.
– Đáng ra Chúa đã có thể chọn một người tầm cỡ hơn, thông minh hơn là anh chàng ngư phủ này.
Sự chọn người của Chúa thật là nhiệm mầu trước mắt chúng ta. Chúng ta thường chỉ thấy những gì bên ngoài; còn Thiên Chúa thì lại thấy bên trong tâm hồn;
– Ngài không đặt cái nhìn trên người mà chúng ta cho là tối ưu,
– Ngài lại nhìn vào cái bé nhỏ, không được chú ý, bị lãng quên…như là cậu Đavít nhỏ bé, như Gioan Vianey kém cỏi hay như bao nhiêu người khác…
Việc chọn lựa là nhưng không. Trong suốt chiều dài lịch sử, Thiên Chúa đã chọn những con người mỏng dòn, bất toàn để thực thi chương trình của Ngài mà ngôn sứ Isaia sánh ví là như “ những cái cọc mà người ta cắm trong đất khô” vậy.
Những con người được chọn này đã trả lời “xin vâng” mặc dù có đầy giới hạn. Và họ đã thực hiện những điều huyền diệu. Một số người đã để lại một dấu ấn không thể phai mờ trong tâm trí nhân loại.
Chúa Giê-su đặt Phêrô, như là biểu tượng của những “chìa khóa Nước Trời”. Trao chùm chìa khóa cho một người, có nghĩa là đặt tin tưởng hoàn toàn nơi người đó.
– Phêrô từ nay nhận trách nhiệm cai quản “ Nhà của Thiên Chúa”
– Chúa Giê-su thực hiện một sự trao gửi: Ngài hoàn toàn tin tưởng nơi con người được trao phó.
Phêrô sẽ không chỉ là một người thực hiện, một dây truyền vận, một người truyền lệnh mà thôi. Ngài còn là người điều khiển Giáo Hội. Vào ngày lễ ngũ tuần, Ngài đã thực thi nhiệm vụ với sức mạnh của Chúa Thánh Thần.
Không biết lúc mà Phêrô làm nghề đánh cá ở biển hồ Tibêria, có thể tưởng tượng rằng:
– Mình sẽ lên tiếng rao giảng giữa đám đông đến từ khắp nơi vào buổi sáng lễ Ngũ Tuần
– Mình sẽ đặt trung tâm Giáo hội ở thành Roma
– Mình sẽ làm chứng tá cho đến cả việc trao hiến mạng sống trên một cây thánh giá lộn ngược được dựng lên ở giữa thành đô La mã, trên đồi Vatican
Sự chọn lựa của Chúa Giê-su đã làm cho Phêrô trở thành một người khác, cho điểm đến là ích chung cộng đoàn Giáo hội. Cũng như Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô, một công nhân bình thường đã trở nên người kế vị thánh Phêrô để đánh một dấu mốc quan trọng cho Giáo Hội và thế giới bước vào thiên niên kỷ mới.
“ Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống!” Đối với Phêrô, khi nhận biết Thầy Giê-su là Đấng Messia, có nghĩa là nói lên một cam kết bước đi theo Ngài.
Diễn từ về phép lạ hóa bánh ra nhiều của Chúa Giê-su đã làm cho nhiều môn đệ ngã lòng, nhưng Phêrô đã tuyên xưng đầy xác tín: “ Bỏ Thầy chúng con biết theo ai, vì Thầy có lời ban sự sống đời đời”.
Không phải là Phêrô cam kết với Chúa, mà chính Chúa đã cam kết với Phêrô và với Giáo hội của Ngài.
– Chúa không nói: “ Phêrô xây Giáo Hội”
– Nhưng Chúa nói: “ Thầy xây Giáo Hội của Thầy”.
Chúa Giê-su Ki-tô là tác giả cho cam kết giữa Chúa với các môn đệ của Ngài, nên chúng ta không sợ hãi khi thấy lịch sử Giáo Hội dù có lúc mong manh. Vì Chúa Giê-su luôn hiện diện và Giáo Hội là nơi biểu lộ sự hiện diện của Chúa cách thường xuyên.
Được gọi và cam kết trong sứ vụ trần thế hay sứ vụ thiêng liêng, chúng ta tin chắc rằng Thiên Chúa sẽ ở cùng ngay lúc mà Ngài tuyển chọn chúng ta. Vậy chúng ta:
– Đừng làm gì mà không có Chúa
– Đừng thực thi công tác mà quên rằng Chúa đang làm việc với chúng ta.
– Và hãy nhận biết Ngài đang hiện diện “ với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế”. Chúng ta đừng để cho mình đi tới chỗ thất vọng; nhưng hãy tin vào tương lai của Giáo Hội và tương lai của con người được Thiên Chúa yêu thương. Amen.