Nước hằng sống

Các bài đọc kinh thánh hôm nay thuật lại cho chúng ta hai câu chuyện gợi lên nước như là nguồn mạch của sự sống. Nước cần thiết với chúng ta. Hiển nhiên nếu không có nước, chẳng có sự sống trên mặt đất này. Quả vậy, nước không chỉ là cái nôi của sự sống ban sơ, mà còn là yếu tố căn bản. Nó là một nhu cầu căn bản nối kết con người với cái yếu tố căn bản này. Bởi vì nước là thành tố chính yếu của cấu tạo thân thể con người. Và chính ở giữa cái lợi ích và bổ dưỡng của nước mà thiên nhiên triển nở và phát triển.

Bài trích sách Xuất hành kể cho chúng ta về cuộc nối lọan của người do thái chống lại Môisê và chống lại Thiên Chúa bởi vì họ khát nước. Họ đang ở trong một môi trường khắc nghiệt, không có nước. Giữa sa mạc nóng cháy, thật là khủng khiếp. Các tiếng kêu vang lên trong đám người: Họ kêu trách Môisê “ tại sao ông đã dẫn chúng tôi ra khỏi Ai cập? Điều đó có phải làm cho chúng tôi chết khát với con cái và đoàn súc vật của chúng tôi.” Dù có sự chống đối, Thiên Chúa vẫn luôn quan tâm đến dân Người và không bỏ họ. Theo lệnh của Thiên Chúa, Môisê đã làm cho nước chảy ra từ tảng đá.

Bài Tin mừng kể lại cho chúng ta cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giê-su với chị phụ nữ Samaria bên bờ giếng Gia cóp. Chúa Giê-su xin chị cho nước uống. Việc xin nước uống dường như là rất bình thường và tự nhiên, nhưng lại gợi lên sự ngạc nhiên của chị phụ nữ. Bà ta mỉa mai: “Ông là người Do-thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho ông nước uống sao? Nhưng với sự khoan dung và nhân từ, Chúa Giê-su nói với chị: “Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với chị: “Cho tôi chút nước uống”, thì hẳn chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống.”

“ Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban”…kính thưa…sứ điệp này chính là để gửi đến cho mỗi người chúng ta. Chúa Giê-su là Nguồn Mạch Sự Sống. Sự hiện diện của Ngài nơi chúng ta là một Ân Huệ của Chúa. Một lúc nào đó, chúng ta có thể không nhìn thấy Chúa Giê-su, Nguồn Mạch Sự Sống trong sa mạc đời mình, nhưng Ngài vẫn luôn luôn có đó ở tận đáy lòng của mỗi chúng ta. Thật đủ cho chúng ta khi cảm nhận được nhu cầu về nguồn mạch sự sống này. Trong hoang mạc cuộc đời, khi chúng ta không thể bước theo Chúa, thì Ngài vẫn có đó, sẵn sàng bảo vệ và làm cho chúng ta no thỏa cơn khát, và những khát vọng sâu sa. Chúa Giê-su mời gọi chúng ta đến múc lấy nguồn sức mạnh nơi Ngài. Chính Ngài cho chúng ta no thỏa. Chính Ngài là nguồn mạch sự sống có thể lấp đầy cơn khát bùng cháy của nhân loại, như Ngài khẳng định: “Ai uống nước này, sẽ lại khát. Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời.”

Như đối với phụ nữ Samaria và đối với dân Israen, Thiên Chúa luôn đón nhận mỗi người dù ở thân phận nào. Hành trình đời sống con người có thể có đầy chông gai, bơ vơ vất vưởng và thậm chí là những vấp phạm sa ngã. Nhưng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi bất cứ ai. Ngài ở bên từng người trong mọi nơi và mọi lúc, ngay cả trong những tình cảnh phức tạp nhất nơi sa mạc cuộc đời mỗi người. Và chính trong lúc mà cơn khát sự sống vĩnh cửu xẩy đến trong mỗi người thì Thiên Chúa có đó để ban cho họ Nước Trường Sinh. Tin vui này phải được loan truyền cho tất cả mọi người và cho tất cả những ai đang bị xua đuổi vì tiếng xấu và phải chịu những quá khứ tràn đầy mặc cảm. Ngay ở sân đình làng, chị phụ nữ mang tiếng xấu đã múc những gầu nước tuyệt vời nhất: đó là dẫn đưa những người thân cận đến với Đấng luôn luôn đón nhận tất cả những ai thành tâm thiện chí.

Trong suốt thời gian chuẩn bị đại lễ Phục Sinh, chúng ta hãy dùng thời gian để đến với “ Nguồn Nước Hằng Sống”. Chúa Giê-su đang chờ đợi chúng ta ở đó với lời mời gọi khẩn thiết: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng”. Amen.