Chuyện kể rằng Thánh Augustino đang đi đi lại lại trên bờ biển suy tư để cố gắng hiểu cho bằng được về Chúa Ba Ngôi như thế nào thì bắt gặp một em bé đang ngồi cầm vỏ một con chai múc nước biển đổ vào một cái lỗ trên cát. Ngạc nhiên, ngài dừng lại hỏi: cháu đổ nước vào đó làm gì thế? Cháu muốn đổ cạn nước biển vào trong cái lỗ này ạ, em bé đáp lại. Thánh Augustino cười lớn rồi nói: cháu ơi làm sao mà cháu có thể đổ hết nước biển đại dương mênh mông này vào cái lỗ đó được. Vậy mà cháu thấy bác còn làm điều kỳ cục hơn cháu đấy vì việc đổ hết nước biển vào cái lỗ này còn dễ hơn là việc cố gắng hiểu biết mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi như bác.
Thánh Augustino cũng dù có suy tư đến mấy thì cũng không thể hiểu thấu mạc khải một Thiên Chúa có ba ngôi: ngôi Cha, ngôi Con và Ngôi Thánh Thần. Nhưng ba ngôi lại chỉ là một Thiên Chúa chứ không phải là ba Thiên Chúa. Đây là môt mầu nhiệm vượt qua tầm hiểu biết của trí khôn con người. Tuy nhiên qua các bài đọc Kinh Thánh hôm nay, mầu nhiệm cao vời này lại được tỏ hiện cụ thể qua các hoạt động của gia đình Ba Ngôi Thiên Chúa, từ đó chúng ta thấy được tình thương của Thiên Chúa đối với loài người nói chung và với mỗi người chúng ta nói riêng. Quả vậy, Kinh Thánh từng bước vén mở cho chúng ta thấy Thiên Chúa là thế nào qua tình yêu sâu xa mà Ngài dành cho con người.
Bài đọc thứ nhất cho thấy Thiên Chúa Cha ngỏ lời với dân riêng của Ngài và mạc khải cho họ tình yêu vô biên của ngài. Vì yêu mà Thiên Chúa thấy rõ nỗi thống khổ của dân trong kiếp nô lệ tại Ai cập nên đã dẫn họ vượt qua biển đỏ, qua sa mạc khô cháy để tiến về miền đất tự do. Những gì mà Thiên Chúa làm cho dân Do Thái cho thấy bản tính của Thiên Chúa là tình yêu, ngài đến giải phóng và ký kết giao ước với dân người, để cho con người dự phần vào hạnh phúc vô biên của Ngài.
Thực vậy, thánh Phaolô trong bài đọc II cho thấy cái phần phúc cao trọng của mỗi chúng ta khi được trở nên nghĩa tử của Thiên Chúa, trở nên con của Thiên Chúa và được gọi Ngài là Cha qua bí tích thánh tẩy mà chúng ta lãnh nhận. Nếu nhìn lên Thiên Chúa như là đấng quyền năng thì thường chúng ta cảm thấy sợ hãi và có tâm trạng của người nô lệ. Nhưng trong thân phận là con, thánh Phaolô hôm nay đã xác tín rằng: không được sợ hãi Thiên Chúa vì Thánh Thần mà anh em nhận lãnh làm cho anh em không còn là nô lệ và sợ hãi nữa. Vậy nhờ tác động của Chúa Thánh Thần chúng ta trở nên những người con yêu dấu của Chúa Cha, và là anh em với Đức Ki-tô.
Như thế, mỗi chúng ta được trở nên thành viên của gia đình Thiên Chúa, được gọi Thiên Chúa là Cha và được mời gọi thi hành lệnh truyền của Chúa Con là Đức Ki-tô gửi đến các Tông Đồ khi xưa qua quyền năng của Chúa Thánh Thần: Anh em hãy ra đi, làm cho tất cả muôn dân trở thành môn đệ của Thầy, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Lệnh truyền này cho thấy rằng biến cố Phục sinh không phải là kết thúc nhưng là một sự khởi đầu. Tất cả những điều mà Chúa Giê-su có thể làm và rao giảng nơi trần thế này là một sự chuẩn bị cho một cuộc truyền giáo mới nơi Giáo Hội của Đức Ki-tô, trong đó có mỗi người chúng ta. Với giao ước cũ, Thiên Chúa chỉ mạc khải cho một dân tộc là Israel, nhưng với giao ước mới mà chính Chúa Ki-tô thiết lập, Thiên Chúa tỏ mình ra cho tất cả các dân tộc trên thế giới.
Như vậy kính thưa… được sống trong ân sủng làm con cái trong gia đình Thiên Chúa Ba Ngôi, cuối cùng thì chúng ta có bổn phận làm cho gia tài tình yêu của gia đình Ba Ngôi Thiên Chúa mỗi ngày trở nên phong phú nhờ vào việc thực thi sự mạng rao truyền tình yêu này trong thế giới hôm nay, chắc chắn Thiên Chúa không để chúng ta lẻ loi nhưng nuôi dưỡng và chăm sóc chúng ta bằng chính Lời Ngài và bằng Mình và Máu Người mỗi ngày. Vâng, Ngài luôn hiện diện ban cho chúng ta sức mạnh và can đảm để vượt qua thử thách mà sống hạnh phúc trong thân phận của những người con. Để thấy được chân lý này, trong cuốn 5 chiếc bánh và hai con cá, có đoạn ĐHY Phanxicô Xavie Nguyễn Văn Thuận viết rằng:
Nỗi gian khổ của 9 năm biệt giam một mình với hai người gác, không bạn bè, không có việc làm, tôi ở trong một sự trống rỗng tuyệt đối, đến mức có thể điên đi được. Tôi đi lại suốt ngày trong buồng giam, để vận động cơ thể kẻo nằm luôn thì tôi sẽ chết vì thấp khớp, viêm phổi.
Nhiều lúc một mình, tôi bị đau khổ giày vò, tại sao đang lúc mình 48 tuổi, trưởng thành và khỏe mạnh, sau tám năm Giám mục tôi đã có nhiều kinh nghiệm mục vụ, lại phải vào phòng biệt giam, xa giáo phận những 1,700 km?
Một đêm thanh vắng, một tiếng từ đáy lòng nhắc nhở tôi: “Tại sao con quẫn trí, hoang mang như thế làm gì? Con phải biết phân biệt giữa Chúa và công việc của Chúa. Những gì con đã làm và tiếp tục làm như kinh lý giáo phận, huấn luyện nam nữ tu sĩ, giáo dân, thanh niên, kiến thiết thánh đường, cư xá sinh viên, mở mang các thí điểm truyền giáo… tất cả những công tác ấy đều là những việc tốt lành, là việc của Chúa, nhưng không phải là Chúa! Nếu Chúa muốn con trao tất cả các việc ấy trong tay Ngài, con hãy làm ngay, và hãy tin tưởng vào Ngài. Chúa có thể làm tốt hơn con muôn nghìn lần; Ngài có thể trao việc của Ngài cho những người tài đức hơn con. Hãy chọn một mình Chúa thôi, chọn thánh ý Ngài, chứ đừng chọn việc của Chúa!”
Tôi luôn luôn học tập làm theo ý Chúa. Những ánh sáng này mang lại cho tôi một sinh lực mới, thay đổi tận gốc lối suy nghĩ của tôi, giúp tôi vượt qua những bước gian truân mà hầu như cơ thể không chịu đựng nổi. Từ đây tôi cảm thấy trong lòng tôi “một sự bình an mà thế gian không cho được”.
Gương sống của ĐHY Phanxicô đã cho mỗi chúng ta thấy rằng sứ mạng làm chứng cho Chúa trong đời sống đức tin đôi khi vượt qua sức của chúng ta và làm cho chúng ta sợ hãi, nhưng Thiên Chúa không bỏ rơi chúng ta vì ngài luôn ở với chúng ta như lời ngài đã hứa với các Tồng đồ khi xưa là sẽ ở lại cùng Giáo Hội mọi ngày cho đến tận thế.
Trong niềm tin yêu của những người con luôn sống trong bầu khí yêu thương của gia đình Ba Ngôi Thiên Chúa, chúng ta cùng phó thác cuộc đời mình cho Chúa, học chọn theo thánh ý Chúa hơn là chọn việc làm của Chúa và cùng nguyện xin Ngài gìn giữ và ban ơn nâng đỡ chúng ta.
Lạy Chúa, xin ban xuống trên mỗi người chúng con sức mạnh và lòng can đảm để làm chứng cho tình yêu Ba Ngôi Thiên Chúa mọi ngày bên cạnh những anh chị em con cùng một Cha. Amen.