Tin mừng lễ Chúa Ki-tô Vua – Năm A
Mt 25, 31-46
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái.
“Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta”.
“Khi ấy người lành đáp lại rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?” Vua đáp lại: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta”.
“Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: “Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!”
“Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: “Lạy Chúa có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?” Khi ấy Người đáp lại: “Ta bảo thật cho các ngươi biết: những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta”. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”.
Suy niệm
Hôm nay mừng lễ Chúa Ki-tô, chúng ta cùng nhau cử hành Chúa nhật cuối cùng của năm phụng vụ. Như là trong đời sống, mọi người đều tính sổ sách cuối năm tổng kết công việc trong suốt 12 tháng qua thế nào, thì hôm nay Tin mừng cũng đề nghị chúng ta tổng kết đời sống đức tin của mình trong những ngày kết thúc năm phụng vụ này như thế.
Việc tổng kết này được thực hiện từ những điều mà Chúa kêu gọi thực thi lề luật mới của Ngài đó là “ mọi người sẽ biết các con là môn đệ của Thầy nếu các con có lòng yêu thương nhau”. Tin mừng hôm nay giúp cho mỗi chúng ta cụ thể hóa luật mới này bằng việc nhắc nhớ chúng ta điều đã làm hay thiếu xót không làm: ta đói các con đã cho ta ăn, ta khát các con đã cho ta uống…hay ta đói các người đã không cho ta ăn, ta khát các ngươi đã không cho ta uống”
Việc tính sổ thật đơn giản chứ không như nhiều người nghĩ là việc phán xét của Chúa sẽ nhằm vào những việc lớn lao, những hành động anh hùng và thánh thiện, hay những hành vi lớn lao về đạo đức và tôn giáo.
Thực vậy, vấn đề ở đây là những việc làm hằng ngày, những hành động như các người cha người mẹ chăm sóc các con của họ, hay những con người hằng ngày vẫn sống tình giao hảo, quảng đại và nhã nhặn với những người hàng xóm, những hành vi cử chỉ nhỏ nhặt được thể hiện cho mỗi người xung quanh một cách âm thầm chứ không nhất thiết phải loan báo to tát như rao truyền trên mái nhà ….
Việc làm ở đây cũng không cần thiết là phải được làm nhân danh Chúa Giê-su, như là những hành động tôn giáo, những của lễ, những hy sinh. Như trong du ngôn, chúng ta thấy những người ở bên phải cũng như những người ở bên trái đều không nhận biết Chúa trong những việc làm nhỏ mọn mà họ thực hiện. Không một hành động nào mà Chúa Giê-su nêu lên dường như lại có tính tự nhiên tôn giáo cả.
Chúa Giê-su hôm nay trong ngày lễ Chúa Ki-tô Vua nhắc lại cho chúng ta rằng chúng ta bị xét xử trên tình yêu và chỉ trên tình yêu mà thôi. Ở đây chỉ cần một tình yêu rất bình thường tự nhiên: cho ăn, cho uống, đón tiếp, cho mặc, viếng thăm, chăm sóc. Những cử chỉ yêu thương nhỏ bé như thế lại có một giá trị vĩnh cửu.
Cái danh sách được Đức Giê-su liệt kê ra là không giới hạn, nên có thể tính đến cả những việc mà mỗi chúng ta có thể làm hằng ngày trong đời sống: như người cha người mẹ thức khuya dậy sớm du con ngủ, dỗ dành cho con khỏi khóc; là những đứa con chăm sóc cha mẹ già yêu trên giường bệnh. Hay trong giáo xứ chúng ta có nhưng ông bà anh chị em tham gia các công việc phục vụ, dọn dẹp quét nhà, lau bụi, dạy giáo lý…những sự phục vụ vô vị lợi, giúp đỡ người khó khăn, làm thiện nguyện tại các hoạt động cứu trợ, hiến máu nhân đạo….
Thánh Gioan Kim Khẩu đã lưu ý tới sự hoàn hảo nhất mà Chúa đòi chúng ta qua những việc làm bé mọn. Chúa không nói là người đói được an ủi, người ốm được khỏi, người ở tù được tự do. Điều quan trọng ở đây là làm cái gì đó bé mọn để việc đó được hoàn thành. Có nghĩa là đói thì cho ăn và nhờ việc làm cho ăn đó mà người đói mới được an ủi. Người ốm được cho thuốc, và nhờ việc cho thuốc đó mà họ được khỏi, hay người ở được được viếng thăm, được giúp đỡ để được tự do.
Trong cuộc gặp gỡ cánh chung với Chúa Giê-su. Chúa không xét xử chúng ta. Nhưng chính chúng ta bị xét xử bởi chính mình về những gì mình làm trong suốt cuộc đời. Thiên Chúa chỉ vén mở điều còn ẩn dấu trong mỗi ngày sống của chúng ta. Trong ngày phán xét đó, Thiên Chúa sẽ giúp cho mỗi người xem xét xem mình có thực sự đối xử nhân nghĩa với người khác hay không.
Thực vậy, có thể sánh ví như một cuộc thi, nó sẽ diễn ra với những ngạc nhiên lớn. Mỗi chúng ta sẽ biết kết quả trước bởi vì mỗi người đều biết môn thi là thế nào. Thầy giáo đã cho chúng ta những câu hỏi và chỉ dẫn cho chúng ta những câu trả lời.
Trái ngược với điều xẩy ra trong các kỳ thi, những người thông minh và chịu khó sẽ không có thuận lợi ưu tiên. Tất cả mọi người đều có thể thi đỗ kỳ thi cuối cùng này, không phân biệt giai cấp, tôn giáo, chỉ số thông minh. Chúa Giê-su sẽ không hỏi chúng ta xem có bằng cấp loại gì, học trường đại học nào, cũng như đã thành công trong sự nghiệp, hay đã kiếm được nhiều tiền không, hay thuộc đảng phái nào…
Bảng xét xử cuối cùng không nhằm mục đích làm chúng ta sợ hãi bởi nhấn mạnh tới sự kết tội sẽ đến, nhưng là một lời mời gọi chúng ta quan tâm đến giây phút hiện tại. Chính lúc này mà sự sống vĩnh cửu được khởi đầu, chính lúc này mà mỗi chúng ta có thể cho những người đói được ăn, thăm viếng những người đang sống trong nỗi cô đơn, giúp đỡ những người hàng xóm đang cần đến sự trợ giúp, an ủi những người đang trong cảnh tang chế….Chính lúc này mà chúng ta bảo đảm tình thân hữu với Chúa. Vâng “mỗi lần các con làm điều đó cho một trong những kẻ bé mọn nhất này là các con đã làm cho chính Ta vậy”. Amen.